THIEN UY CENTER FOR FENGSHUI

-Training feng shui, certificates are only valid for feng shui students who finish the course.

THIEN UY CENTER FOR FENGSHUI

-Organize feng shui and martial arts certification exams for individuals and units who have needs

THIEN UY CENTER FOR FENGSHUI

-Associating with individuals and organizations operating: feng shui, martial arts, culture and art

THIEN UY CENTER FOR FENGSHUI

-Provide feng shui items

THIEN UY CENTER FOR FENGSHUI

-Receive support for all services and issues related to feng shui yin: tomb, code, spirituality

Carousel

DIỄN ĐÀN GIAO LƯU TRÊN FACEBOOK

Translate

Thứ Tư, 23 tháng 3, 2022

Văn lo việc nước Văn thành Võ

 MỘT CÂU ĐỐI - MỘT ĐỜI NGƯỜI !


"Văn lo việc nước Văn thành Võ 

Võ thấu lòng dân Võ hóa Văn"

Hồ Cơ 



Chỉ vẻn vẹn với 14 chữ thôi 

Đã tạo nên bức tranh siêu toàn mỹ 

Một con người, khắc tạc vào thế kỷ 

Vị tướng hiền tài tên tuổi mãi lưu danh


Cả dân tộc cả thế giới nghiêng mình 

Văn ở người là đỉnh cao trí tuệ 

Là kiến thức uyên thâm người đời kính nể 

Là văn hóa quyện hòa của nòi giống Tiên rồng 


Là chất sử thi thấm đẫm máu cha ông

Là lắng nghe tiếng nói từ ngàn xưa vọng lại 

Như hịch truyền như tiếng khèn ngân vang mãi 

Là biết đau nỗi đau một dân tộc lầm than 


Là chứng kiến sự hy sinh, nước mắt chảy tuôn tràn 

Võ là lấy võ nghiệp Người thực hành triết lý 

Tính nhân văn sáng bừng trong ý nghĩ

Là chân lý theo ông trong suốt cuộc hành trình 


Là vị tướng tài ứng đối phân minh 

Đỏ rực trong tim câu: "Dĩ công, vi thượng"

Trên đỉnh cao vinh quang nhưng không màng sung sướng 

Bởi bao thăng trầm cay đắng nghiệp cầm quân


Mỗi chiến công ông lại khóc âm thầm

Đau đớn tận cùng triệu người con ngã xuống 

Để non sông này mãi trường tồn đứng vững

Tổ Quốc này  giá trả quá  lớn lao!


Trái tim ông luôn thấm chữ: "Đồng bào"

Trọn cuộc đời sống không màng danh lợi

Rất giản dị thật khiêm nhường sớm tối

Sáng mãi tên Người vị tướng giữa lòng dân


Đức khiêm tốn và hành xử nhân văn

Mãi theo Người đến những giây phút cuối

Người lên đường theo Tổ Tiên vẫy gọi

Theo người thầy - Vị lãnh tụ kính yêu


Sau Hồ Chí Minh càng thấu tỏ một điều 

Võ Nguyên Giáp là tài sản tinh thần vô giá 

Là danh xưng của Việt nam với bạn bè Quốc tế 

Người là:"Hoa đất" đẹp lung linh


Là ngôi sao chiếu rực rỡ nước mình 

Sự ra đi của ông là mở đầu cái mới

Về giá trị nhân văn, về niềm tin sáng chói

Xin thắp nén nhang lòng nhớ  vị tướng tài ba


Nhắc đến ông dòng lệ ứa nhạt nhòa

Bậc hiền tài sống, "Dĩ công, vi thượng"

"Trăm tuổi lừng danh Văn Đại tướng

Nghìn thu vang tiếng Võ Anh hùng"


NTT

Đêm Lắng Sâu

 ĐÊM LẮNG SÂU

Tác giả: Tịnh Yên


Chiều về, nắng trải bên hiên,

Nồng nàn con gió se duyên chúng mình.

Thương nhau muôn dặm đường tình,

Cả đời bóng lẻ, một mình, vẫn thương.


Canh khuya, giấc ngủ đêm trường,

Gửi chăn đắp ấm, gửi hương bên rèm.

Đêm hoa, giấc mộng êm đềm,

Để mơ tình ngọt ru đêm giấc tròn…


Đứa cuối bãi, đứa đầu non,

Thương cho hai đứa chẳng tròn ước mong.

Ngày qua ngày lại ngóng trông,

Bài tình thơ ấy mãi không đủ tình!


Hỏi sao Nguyệt lão trêu mình,

Chỉ hồng thắm đỏ vẫn nghìn dặm xa.

Trăng non chênh chếch nhạt nhoà,

Bóng in khóm cúc, dỗ hoa giấc nồng.


Trời đêm khản tiếng tầng không,

Tiếng kêu lẻ bạn buồn trông phương nào.

Tiếng đời đâu đó lao xao,

Khúc ngân đêm vọng rớt vào lắng sâu.


      (Kiên Lương 22/03/2022)


Ảo giác ngày xuân - Nguyễn Trọng Tạo

 ẢO GIÁC NGÀY XUÂN

Nguyễn Trọng Tạo
Chúa xuân tặng tuổi cho người
tăng đôi sợi bạc cho tôi nao lòng
tặng em một chút ửng hồng
một trời áo lụa phơi phong mắt chiều
Giật mình mình biết mình yêu
một bông hoa cải ít nhiều ngây thơ
hoa vàng nhuộm giấc ngủ mơ
dòng sông xưa cũ bây giờ còn trong
Mưa xuân ướt áo chờ mong
đường quê mướt cỏ mà không thấy người
khói sương rúc rích tiếng cười
một bầy tiên nữ trêu người xa xăm
Trở về phố xá thanh tân
hộp thư điện tử thiệp xuân chúc mừng
nao lòng tôi nhớ người dưng
nhớ bông hoa cải rưng rưng gió vàng…


Mùa Xuân Chín của Hàn Mặc Tử

 Mùa Xuân Chín

(Hàn Mặc Tử)

Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lí. Bóng xuân sang.

Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời.
Bao cô thôn nữ hát trên đồi.
- Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng, bỏ cuộc chơi...




Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây...
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,
Nghe ra ý vị và thơ ngây...

Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
- Chị ấy, năm nay còn gánh thóc,
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?

– Hàn Mặc Tử.
---------------------

MÙA XUÂN CHÍN – NỖI NHỚ BÂNG KHUÂNG



Trần Hà Nam



Mùa xuân – qua nét phóng bút tài hoa của Hàn Mặc Tử, bỗng trở nên duyên dáng và có sức cuốn hút lạ thường. Xuân như thiếu nữ mơn mởn đào tơ, tràn căng sức sống, song xuân không hiện lên rõ nét mà cứ huyền ảo, như thực như hư. Không thể chỉ đọc từng câu từng chữ mà cảm được bài thơ. Cần cảm thụ quyện hòa từng luồng cảm giác.



Mở đầu bài thơ là một khung cảnh được từ từ hé mở. Không gian tươi mát, rõ ràng. Thi sĩ rắc màu lên từng cảnh sắc. Lấm tấm vàng của mái tranh, biếc xanh giàn thiên lý. Chợt nghe như sự sống bừng dậy, bỡn cợt, gợi tình. Câu thơ chuyển mạch rất nhanh với cách ngắt nhịp tài tình “bóng xuân sang”. Cảnh mới thực bỗng thoắt trở nên mơ hồ. Bóng xuân lướt nhanh ẩn hiện làm ta ngỡ ngàng. Mùa xuân, qua con mắt thi nhân, phập phồng sức sống. Màu xanh tươi lan tỏa ngút mắt. Vút lên cao là tiếng hát tuổi xuân xanh. Màu sắc, âm thanh trộn đều tạo một không gian động, hồn nhiên thơ mộng. Tưởng chừng ta gặp hồn thơ Nguyễn Du qua vẻ đẹp: “Cỏ non xanh tận chân trời”, song ta nhận ra Hàn Mặc Tử bởi những cảm giác quẫy mạnh trong từng câu thơ, ta cảm được cái rùng mình của mùa xuân qua làn “sóng cỏ”. Thi sĩ lặng mình trước mùa xuân, chợt bâng khuâng nhủ lòng mình:



“Ngày mai trong đám xuân xanh ấy

Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi”



Câu thơ lắng nỗi buồn nhẹ nhàng, man mác cái buồn cố hữu của những nhà thơ thời đó. Cái tiếc rẻ cho duyên con gái một đi không trở lại. Không giục giã, hối hả gấp gáp như Xuân Diệu “Mau với chứ, vội vàng lên với chứ – Em, em ơi tình non sắp già rồi!” nhưng với hai câu thơ này Hàn Mặc Tử đã mang tới cho người đọc những đợt sóng ngầm tình cảm gấp gáp, hối hả mà duyên dáng lạ thường.



Những âm thanh trong bài thơ chuyển động, cọ xát nóng bỏng: “vắt vẻo”, “hổn hển”, “thầm thĩ”. Các cung bậc mùa xuân lên bổng, xuống trầm tinh nghịch, khát khao, dịu nhẹ. Những gam cảm giác Hàn Mặc Tử đưa vào thơ rất mới lạ mà lại gần gũi, quen thuộc. Thấp thoáng đâu đây khuôn “mặt chữ điền” như thơ Đường; mà lại có vẻ hồn nhiên, rụt rè của cô gái tơ mới lần đầu hò hẹn. Âm thanh, cảm giác được đẩy lên cao vút, nao nức, bâng khuâng.



Tận cùng của cảm giác là một nỗi nhớ nao lòng. Xuân chín căng, mời mọc làm nguời đi xa chạnh niềm tha hương. Hình ảnh trong nỗi nhớ sáng rực, thân thiết:



“Chị ấy năm nay còn gánh thóc

Dọc bờ sông trắng, nắng chang chang?


Nỗi nhớ như mùa xuân, cũng chín đỏ. Như tình người, tình quê ấm áp, đậm đà. Câu hỏi tưởng bâng quơ, sực nhớ kia chính là nỗi niềm mến thương từ lâu ủ kín, chợt mùa xuân làm thức dậy trìu mến, thiết tha.



Bài thơ của Hàn Mặc Tử đầy nhựa sống như tâm hồn của nhà thơ luôn khát khao giao cảm với đời. Với mùa xuân, Hàn Mặc Tử yêu say đắm, điên cuồng: “Tôi đã sống mãnh liệt và đầy đủ. Sống bằng tim, bằng phổi, bằng máu, bằng lệ, bằng hồn. Tôi đã phát triển hết cả cảm giác của Tình Yêu. Tôi đã vui, buồn, giận, hờn đến gần đứt sự sống” – lời của thi nhân đã được đem vào trong bao áng thơ diễm tuyệt, kết tinh hương sắc làm nên một “mùa xuân chín"./.

TÌNH THƠ BẮC NAM

 TÌNH THƠ BẮC NAM

Xướng họa mà chơi, xướng họa chơi
Trong nam, ngoài bắc dẫu xa xôi
Mà hồn đôi ngã hòa giao điểm
Thơ - Họa bao niềm tụ một nơi
Hể hả cười vui nhìn nước chảy
Khề khà ngâm vịnh ngắm mây trôi
Đường Thi nóng hổi tình sông núi
Lục Bát chứa chan ngát vị đời.
Trường Sơn