THIEN UY CENTER FOR FENGSHUI

-Training feng shui, certificates are only valid for feng shui students who finish the course.

THIEN UY CENTER FOR FENGSHUI

-Organize feng shui and martial arts certification exams for individuals and units who have needs

THIEN UY CENTER FOR FENGSHUI

-Associating with individuals and organizations operating: feng shui, martial arts, culture and art

THIEN UY CENTER FOR FENGSHUI

-Provide feng shui items

THIEN UY CENTER FOR FENGSHUI

-Receive support for all services and issues related to feng shui yin: tomb, code, spirituality

Translate

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2025

NS Kim Cương

 Nữ NSND quyền lực miền Nam giao 1 việc cho Đàm Vĩnh Hưng: 88 tuổi vẫn khỏe mạnh, ở biệt thự hàng chục tỷ



Mới đây, NSND Kim Cương đã có mặt tại lễ giỗ Tổ sân khấu miền Nam. Ở tuổi 88, bà vẫn khỏe mạnh, minh mẫn và đi lại thoải mái khiến ai cũng ngưỡng mộ. Ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng cũng cho biết, NSND Kim Cương cũng từng ủy thác công việc từ thiện, giúp đỡ các nghệ sĩ neo đơn bà làm hàng chục năm qua lại cho anh.


Con gái "Tổ nghề sống" cải lương miền Nam, sự nghiệp lẫy lừng


NSND Kim Cương tên đầy đủ là Nguyễn Thị Kim Cương, sinh năm 1937 tại Sài Gòn trong một gia đình nề nếp, giàu truyền thống nghệ thuật.


Mẹ bà là NSND Bảy Nam – người được mệnh danh là "Tổ nghề sống" của sân khấu cải lương Nam Bộ (cùng với NSND Phùng Há). Cha bà là bầu gánh Đại Phước Cương, một trong những ông bầu quyền lực của sân khấu cải lương. Bà cũng chính là cháu nội của vua Thành Thái.


Bà cố, bà nội của NSND Kim Cương cũng đều làm bầu gánh. Bên họ mẹ của bà có 11 người cậu, dì thì tới 4 người là nghệ sĩ nổi danh giới cải lương, gồm: Năm Phỉ, Bảy Nam, Chín Bia, Mười Truyền. Đây là một gia tộc cải lương của những huyền thoại.


Chính vì thế, NSND Kim Cương lên sân khấu từ khi còn rất nhỏ. Theo đó, mới 18 ngày tuổi, bà đã được bế lên sân khấu để vào vai con của Thị Mầu. Bà sống với đoàn hát từ nhỏ tới lớn, mới chập chững biết đi đã được dẫn ra sân khấu đóng vai con. Lớn hơn một chút, bà bắt đầu biết ca, biết diễn vai nọ vai kia. Nhờ đó, dòng máu ca hát, diễn xuất ăn sâu vào huyết quản bà, tới mức nhập làm một.


Sự nghiệp diễn xuất đến sớm, NSND Kim Cương nhanh chóng trở thành đào non trong đoàn Đại Phước Cương, cùng cha mẹ và các thành viên trong đoàn đi lưu diễn khắp nơi.


Nữ NSND quyền lực miền Nam giao 1 việc cho Đàm Vĩnh Hưng: 88 tuổi vẫn khỏe mạnh, ở biệt thự hàng chục tỷ- Ảnh 3.

Vai diễn chính thức đầu tiên của bà là vai Na Tra trong vở Na Tra lóc thịt, do chính NSND Bảy Nam viết kịch bản. Ngay từ những năm tháng ấu thơ đó, NSND Kim Cương đã gây ấn tượng với khán giả và dần tích lũy được rất nhiều vốn liếng, kinh nghiệm về sân khấu.


Tuy bắt đầu sự nghiệp với cải lương và chịu ảnh hưởng lớn từ gia tộc cải lương nhà mình nhưng NSND Kim Cương lại tỏ ra đam mê và bén duyên hơn với kịch nói. Về sự chuyển hóa này, NSND Kim Cương lý giải rằng, bà muốn theo tiến hóa của xã hội, muốn bản thân mình phải đổi mới và theo sát mọi diễn biến của đời sống xã hội để phản ánh nó vào nghệ thuật, đó mới là thiên chức, sứ mệnh của một người nghệ sĩ chân chính.


Cải lương có cái hấp dẫn riêng của nó nhưng kịch nói mới đi sâu được vào xã hội. Kim Cương thích đi thẳng vào vấn đề xã hội một cách nhanh chóng nên chọn kịch nói.


Ở thời của NSND Kim Cương, các soạn giả chủ yếu viết kịch bản cho cải lương, rất ít người viết kịch nói. Chính vì thế, bà phải tự tay viết kịch bản cho chính mình.


Nhờ đó, NSND Kim Cương viết được rất nhiều kịch bản hay. Bà từng được Trung tâm Sách Kỷ lục Việt Nam chính thức xác nhận kỷ lục là Nghệ sĩ viết nhiều kịch bản kịch nói nhất Việt Nam. Vở kịch nào bà viết ra cũng là tâm huyết, cảm xúc. Có thể nói, NSND Kim Cương là nữ soạn giả kịch nói lừng lẫy nhất và có đóng góp lớn lao với nền kịch nói miền Nam từ thưở sơ khai, đặt những viên gạch nền móng đầu tiên.


Trong thập niên 70 và 80, NSND Kim Cương đạt đỉnh cao sự nghiệp, nức tiếng khắp giới sân khấu, sánh ngang tên tuổi với Thanh Nga, Thẩm Thúy Hằng.


NSND Kim Cương gây dấu ấn với khán giả bởi lối diễn đầy cảm xúc, nức nở. Bà nổi tiếng trong những vai kịch buồn rơi nước mắt hay những vai dí dỏm. Trong đó, vở Lá sầu riêng do chính tay bà viết kịch bản và diễn cùng NSND Bảy Nam đã trở thành kinh điển, lấy đi nhiều nước mắt của công chúng.


Sau này, NSND Kim Cương lập ra đoàn kịch nói Kim Cương, là cái nôi nuôi dưỡng, ươm mầm nhiều tài năng cho nền kịch nói miền Nam qua nhiều thế hệ. Rất nhiều nghệ sĩ danh tiếng, gạo cội ngày nay đều từng hoạt động trong đoàn kịch nói Kim Cương và được bà dìu dắt, nâng đỡ về nghề lẫn đời.


Tuy nổi tiếng là vậy, nhưng NSND Kim Cương vẫn chú tâm học tập để nâng cao chuyên môn. Bà từng đi tu nghiệp Bulgaria ngành đạo diễn. Không chỉ diễn xuất tài năng, NSND Kim Cương còn giỏi trong lĩnh vực quản lý.


Trong nghề, NSND Kim Cương được xem là một bậc đàn chị đáng kính, có ảnh hưởng sâu sắc đến nhiều thế hệ đàn em như Thành Lộc, Hữu Châu, Hồng Vân, Minh Nhí… Bà cũng là người thầy giảng dạy cho nhiều thế hệ học trò.


NSND Bạch Tuyết coi NSND Kim Cương là thần tượng, còn NSƯT Diệu Hiền từng chia sẻ: "Bản thân tôi rất quý chị Kim Cương và thần tượng chị ấy. Ban đầu, tôi thần tượng má Bảy Nam vì bà diễn thật. Chị Kim Cương cũng giống má Bảy Nam ở chỗ diễn chân thật, không cầu kỳ, xem nhiều cảm xúc. Đó là điều tôi ngưỡng mộ chị Kim Cương ở trong nghề".


Hiện tại, NSND Kim Cương sống cùng con cháu trong căn biệt thự hàng chục tỷ tại trung tâm TP.HCM. Căn biệt thự có cả thang máy và tượng của chính nữ nghệ sĩ.


Không chỉ cống hiến cho nghề nghiệp, nghệ thuật, NSND Kim Cương còn tích cực hoạt động thiện nguyện và có nhiều đóng góp cho cộng đồng xã hội. Bà nổi tiếng là một nhà từ thiện bền bỉ khi hoạt động thiện nguyện suốt hàng chục năm qua, từ khi nghỉ hưu tới tận hiện tại. Bà luôn giữ cho mình châm ngôn sống: "Tôi có một châm ngôn cuộc đời là: Đi hát không phải một nghề mà là một đạo, đạo làm người".


NSƯT Diệu Hiền từng nói: "Ngoài đời, tôi ngưỡng mộ chị Kim Cương ở nhân cách. Chị ấy rất chăm chỉ làm từ thiện. Tôi nhớ không nhầm thì cứ mỗi tháng chị Kim Cương lại đi làm từ thiện một lần.


Tôi ở viện dưỡng lão nghệ sĩ nên biết, chị Kim Cương rất hay vào đây thăm anh chị em. Một năm chị ấy phải vào viện dưỡng lão nghệ sĩ mấy lần. Vì thế nên tôi rất thích chị Kim Cương dù chưa đi diễn chung với chị lần nào".


Đạo đức của NSND Kim Cương được kế thừa từ chính mẹ ruột là NSND Bảy Nam. Bà từng tâm sự: "Năm đó má tôi đã 95 tuổi, còn vài ngày nữa là mất. Các dì trong Hội bảo trợ bệnh nhân nghèo có tới thăm, má thều thào, không nói được nữa. Tôi thấy không khí nặng nề quá mới bảo: Má ơi, mấy dì này không cho con ở nhà mà cứ bắt con đi làm từ thiện hoài.


Má tôi nghe tới đó mắt sáng lên và tự nhiên nói được rõ ràng: Nói gì kỳ vậy? Sao lại nói mấy dì bắt con, phải nói mấy dì cho con đi làm từ thiện.


Từ câu nói đó của má, tôi nhớ lại rằng má tôi luôn dạy mình đóng góp được gì cho cuộc đời, giúp đỡ được cho ai đều là hạnh phúc của mình, mình được làm chứ không phải bị làm".


Dù đã ở tuổi gần đất xa trời nhưng NSND Kim Cương chưa bao giờ ngơi nghỉ các hoạt động thiện nguyện của mình. Bà từng đứng ra giúp đỡ nhiều nghệ sĩ khó khăn và nhiều mảnh đời trong xã hội.

PRINCESS EMMILY NGUYEN – HONORED WITH A PRESTIGIOUS ROYAL TITLE

  In a solemn and distinguished ceremony, Princess Emmily Nguyen was most highly honored to be officially conferred the title of Queen – Her Imperial Royal Majesty Queen Emmily Nguyen by His Imperial Royal Majesty KiddiKoeriKoei – Inqua Emperor Dr. Prof. Jeremy Saffier, at the Royal Court of the Bakhidikhoerikhoei Royal Kingdom.

This historic and momentous occasion marks not only a sacred and significant milestone within the Royal Family, but also affirms the Queen’s esteemed role, noble standing, and enduring influence on the international stage. At the same time, it represents an important advancement in the promotion of peace, the safeguarding of human rights, and the propagation of noble humanitarian values across the world.

   


Pictiure: Certificate of Coronation Picture: Queen Emmily Nguyen and Emperor Jeremy Saffier

At the same time, Princess Emmily Nguyen was also most highly honored by the Principality of Moreiraland with the solemn bestowal of several esteemed noble titles, including: Princess of the Republic of Moreiraland, Honorary Citizen of Moreiraland, Goodwill Ambassador of Moreiraland, as well as the distinguished recognition as Person of the Year of Moreiraland.

The conferral of these sacred and treasured titles by the Principality of Moreiraland is not only a symbol of enduring friendship, cultural respect, and the long-standing bond between nations and peoples, but also a testament to the deep admiration and high esteem for the noble contributions of the Princess.

Before this momentous honor, Princess Emmily Nguyen expressed her profound gratitude and heartfelt appreciation to His Majesty and the Royal Family of the Principality of Moreiraland, as well as to Prince Marcos Paula. She solemnly pledged to continue dedicating herself in service to the Moreiraland community, while steadfastly upholding and promoting the noble values that these distinguished titles so eminently represent.



Picture: Princess Emmily Nguyen and Prince Marcos Paulo – The Republic of Moreiraland


Picture: Her Imperial Royal Majesty Queen Princess Emmily Nguyen

In her noble journey dedicated to peace and humanity, Princess Emmily Nguyen was deeply honored to receive a historic distinction: being conferred the title of Honorary President in the United States and Vietnam of the Palace for Peace College, graciously bestowed by His Royal Majesty King Prof. Mayor Noah Raimi Yakubu on September 17, 2025.

This is not only a prestigious honor, but also a monumental milestone in the Princess’s career, reaffirming the profound humanitarian mission to which She is devoted. This distinguished title serves as a powerful source of inspiration, encouraging the Princess to further advance community values, support underprivileged children, and continue to spread and uphold the sacred meaning that the Palace for Peace College has entrusted to humanity.

With the deepest respect and profound gratitude, I – Her Imperial Royal Majesty Queen, Princess Emmily Nguyen – hereby extend my heartfelt appreciation to:

His Imperial Royal Majesty KiddiKoeriKoei – Inqua Emperor Dr. Prof. Jeremy Saffier

His Royal Majesty King Prof. Mayor Noah Raimi Yakubu

His Majesty and the Royal Family of the Principality of Moreiraland, together with Prince Marcos Paula

And with sincere thanks to President of the Maha Royal Foundation, Niick Ruzzo, for his steadfast companionship alongside Princess Emmily Nguyen throughout this journey.  

The sacred titles and noble honors graciously bestowed upon me by Your Majesties are not only a profound privilege, but also a source of great inspiration for Princess Emmily Nguyen to continue dedicating myself to the cause of peace, humanity, and the common prosperity of mankind.

Her Imperial Royal Majesty Queen Emmily Nguyen

Princess Emmily Nguyen

Nữ NSND là minh tinh miền Bắc: Mỹ nhân phố cổ, làm đám cưới tắc cả Hàng Đào

 Sự nghiệp lẫy lừng của nữ NSND là minh tinh điện ảnh miền Bắc



NSND Như Quỳnh (tên đầy đủ là Nguyễn Như Quỳnh) sinh ngày 10 tháng 5 năm 1954 tại Hà Nội, là một trong những diễn viên điện ảnh gạo cội, được mệnh danh là biểu tượng của vẻ đẹp và cốt cách người con gái Tràng An.


Với hơn 50 năm cống hiến cho nghệ thuật, bà đã để lại nhiều dấu ấn sâu sắc trong lòng khán giả qua hàng loạt vai diễn kinh điển trên màn ảnh rộng và màn ảnh nhỏ.


NSND Như Quỳnh sinh ra trong một gia đình có truyền thống nghệ thuật lâu đời. Bà là con gái của cặp nghệ sĩ cải lương lừng danh Tiêu Lang và Kim Xuân. Chính môi trường này đã nuôi dưỡng đam mê nghệ thuật trong bà từ thuở nhỏ.


Năm 1971, Như Quỳnh tốt nghiệp ngành diễn viên tại Trường Sân khấu Việt Nam (nay là Trường Đại học Sân khấu - Điện ảnh Hà Nội). Trước khi bén duyên với điện ảnh, bà từng là diễn viên cải lương. Bước ngoặt lớn nhất trong sự nghiệp của bà là khi chạm ngõ điện ảnh.


Bài ca ra trận là bộ phim đầu tiên Như Quỳnh tham gia năm 1972, đánh dấu sự khởi đầu của một tài năng.


Đến hẹn lại lên năm 1974 là bước thăng hoa trong sự nghiệp của bà. Vai diễn cô Nết đã đưa tên tuổi Như Quỳnh tỏa sáng rực rỡ. Với lối diễn xuất tinh tế, nhạy cảm, bà đã khắc họa thành công số phận trắc trở của cô gái quan họ vùng Kinh Bắc. Vai diễn này mang về cho bà giải "Diễn viên xuất sắc nhất Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 3" năm 1975.


Sau thành công vang dội, NSND Như Quỳnh liên tiếp góp mặt trong nhiều tác phẩm điện ảnh đình đám như: Ngày lễ Thánh, Số đỏ, Đông Dương, Xích lô, Bến không chồng...


Bà là một trong những diễn viên hiếm hoi không bị đóng khung trong bất kỳ hình tượng nhân vật hay lối diễn xuất nào, thể hiện sự đa dạng và khả năng nhập vai xuất thần. Vẻ đẹp đậm chất Á đông và tài năng của bà cũng được các đạo diễn quốc tế chú ý, tiêu biểu là giải thưởng "Diễn viên nước ngoài xuất sắc tại Hàn Quốc năm 2007" với vai bà mẹ trong phim truyền hình dài tập Cô dâu vàng.


Với những đóng góp to lớn của mình, bà được phong NSƯT năm 1988 và NSND năm 2007.


Ở tuổi ngoài 70, NSND Như Quỳnh vẫn miệt mài hoạt động nghệ thuật và là gương mặt quen thuộc trong các dự án phim truyền hình gần đây như: Đừng bắt em phải quên, Hương vị tình thân, Hành trình công lý. Bà luôn giữ tâm huyết với nghề, cân bằng giữa công việc và nghỉ ngơi để đảm bảo sức khỏe.


Đám cưới bùng nổ phố cổ Hà Nội và hôn nhân viên mãn


Phương Hồng Quế bị một người lạ rình rập, Hương Lan lao ra dọa

BTV điển trai VTV nói một điều quan trọng khi dẫn Thời sự

NSND Như Quỳnh kết hôn với nghệ sĩ nhiếp ảnh Nguyễn Hữu Bảo vào năm 1980, tại phố Hàng Đào, Hà Nội.


Cách đây không lâu, khi loạt ảnh đám cưới của NSND Như Quỳnh được chia sẻ, dân mạng đều trầm trồ trước nhan sắc thời thanh xuân của nữ nghệ sĩ. Năm 1980, NSND Như Quỳnh đang ở tuổi 26, độ tuổi đỉnh cao của nhan sắc, vô cùng xinh đẹp, xứng tầm mỹ nhân.


Một điều khác khiến khán giả chú ý là đám cưới của NSND Như Quỳnh gây xôn xao khắp các phố cổ tại Hà Nội lúc bấy giờ, như một sự kiện lớn. Hàng ngàn người từ khắp nơi đổ về để xem nữ nghệ sĩ lên xe cô dâu ra sao.


Ai cũng háo hức và thích thú khi nhìn thấy NSND Như Quỳnh trong bộ áo dài nhung đỏ cùng khăn vấn và một bông hoa trắng cài trước ngực. Đây cũng là trang phục cô dâu đặc trưng của đám cưới thời bao cấp tại miền Bắc.


Thậm chí, khi NSND Như Quỳnh cùng chồng lên xe hoa rồi, đám đông vẫn vây quanh xe một cách hiếu kỳ và đứng sát, nhìn thẳng vào xe. Ai cũng muốn được nhìn thấy NSND Như Quỳnh. Có những người còn cười rạng rỡ, vô cùng vui mừng khi được đứng gần nữ nghệ sĩ.


Điều này cho thấy, NSND Như Quỳnh thời đó rất nổi tiếng, đúng nghĩa một minh tinh màn bạc, được vạn người mê mẩn, ái mộ. Qua loạt ảnh cũng thấy được nhan sắc của nữ nghệ sĩ xứng tầm mỹ nhân lúc bấy giờ.


Cuộc hôn nhân của vợ chồng NSND Như Quỳnh được xem là câu chuyện cổ tích, viên mãn và hạnh phúc. Cặp đôi có hai cô con gái là Đan Huyền và Đan Khuê.


Bên cạnh sự nghiệp lẫy lừng, bà còn được ngưỡng mộ bởi lối sống kín đáo, thanh lịch, gìn giữ cốt cách của người Hà Nội xưa. Bà thích ở nhà nấu nướng, đọc kịch bản và tận hưởng không gian sống yên bình của gia đình tại phố cổ Hà Nội.


Cuộc đời và sự nghiệp của NSND Như Quỳnh là minh chứng cho một tài năng bền bỉ, một nhan sắc không tuổi và một phong thái sống đáng ngưỡng mộ, xứng đáng với danh xưng "ngọc không tì vết" của điện ảnh Việt Nam.

⭐2 Nghệ sĩ kiêm võ sĩ trước 1975

 



✅Hùng Cường


Nghệ sĩ Hùng Cường (tên thật Trần Kim Cường) là một hiện tượng của làng giải trí Sài Gòn trước 1975, nổi danh ở nhiều lĩnh vực như tân nhạc, cải lương, kịch nói và điện ảnh. Điều ít người biết là ông còn là một võ sĩ thực thụ với niềm đam mê võ thuật từ thời niên thiếu, luyện tập Quyền Anh và sau này thọ giáo môn võ Bình Định. Với năng khiếu thiên bẩm và sự khổ luyện nghiêm túc, ông nhanh chóng đạt đến đẳng cấp đai đen. Khả năng này không chỉ giúp ông tự tin khi đóng các vai hành động, hiếm khi cần người đóng thế, mà còn phát huy tác dụng ngoài đời thực.


Bản lĩnh võ nghệ của Hùng Cường đã được "kiểm chứng" qua một lần đối mặt định mệnh với Đại Cathay, trùm du đãng khét tiếng Sài Gòn, vào khoảng năm 1964 tại rạp Olympic. Khi đàn em báo tin Đại Cathay cùng đám đàn em đang đợi ở cửa sau, thay vì lánh mặt, Hùng Cường đã rút một "dụng cụ làm bếp" làm vũ khí và một mình tiến thẳng ra đối diện. Trước sự căng thẳng tột độ, Đại Cathay đã gạt đàn em ngăn lại. Sau khoảnh khắc im lặng, trùm giang hồ bất ngờ nở nụ cười, đưa tay bắt tay nam nghệ sĩ và công nhận: “Anh đúng là anh hùng. Tụi tôi tới kiếm anh để xem thử bản lĩnh ra sao, nhưng anh đã không sợ hãi bỏ chạy mà ngược lại còn dũng cảm một mình ra gặp tụi tôi.” Cuộc đối đầu này xác nhận bản lĩnh thực chiến không thể chối cãi của danh ca.


Năm 1972 là năm có nhiều tai tiếng bủa vây Hùng Cường. Đáng chú ý là vụ xô xát với một nhóm học sinh trường Petrus Ký khi ông ra mặt bảo vệ con trai bị du đãng chặn đường hành hung, cướp tiền. Ông đã đuổi theo nhóm thanh niên vào tận sân trường. Sự việc biến thành cuộc chiến công khai trên mặt báo khi ông tố cáo ban giám hiệu nhà trường che chở cho học sinh, còn nhà trường quy lỗi cho ông vì "đón đường để đánh học sinh," ảnh hưởng nặng nề đến danh tiếng của nam nghệ sĩ.


Cũng trong năm 1972, ông vướng vào vụ việc gây xôn xao mang tên "lội sông Sài Gòn," hay báo chí mỉa mai gọi là "Người Nhái." Ban đầu, ông công khai đính chính rằng thông tin bị ném xuống sông là bịa đặt. Tuy nhiên, nhiều năm sau, danh ca Chế Linh đã công khai xác nhận là người chứng kiến toàn bộ sự việc. Theo lời Chế Linh, hai quân nhân đã uy hiếp Hùng Cường nhảy xuống sông Sài Gòn. Khi Hùng Cường phản đối, một người đã rút súng bắn xuống nước để đe dọa, buộc ông phải chấp nhận. Chế Linh đã nhảy theo để "tắm sông cho mát," cứu vãn danh dự cho đồng nghiệp.


Dù phải đối mặt với nhiều lùm xùm cá nhân, Hùng Cường vẫn là một hiện tượng nghệ thuật độc đáo. Ông là ca sĩ tiên phong trong dòng nhạc "kích động" (tiền thân của pop-rock Việt Nam) và tạo nên sự kiện chấn động khi nhảy thẳng lên vai chính cải lương năm 1959. Ông qua đời vào ngày 1 tháng 5 năm 1996 ở tuổi 60.


✅Lý Huỳnh


Võ sư Lý Huỳnh (tên khai sinh Lý Kim Tuyền, sinh năm 1942 tại Vĩnh Long) xuất thân từ gia đình người Việt gốc Hoa có truyền thống võ thuật. Ông sớm được thừa hưởng nền tảng võ học vững chắc và thọ giáo nhiều môn phái danh tiếng như Thiếu Lâm, võ cổ truyền Tây Sơn Bình Định và Quyền Anh.


Sự nghiệp võ đài của Lý Huỳnh bắt đầu từ năm 1957. Trong giai đoạn 1957-1964, ông đã tham gia sáu trận Quyền Anh chuyên nghiệp, bao gồm chiến thắng quan trọng trước một võ sĩ da đen người Pháp, nhà vô địch quân đội thời đó. Nhờ thành tích nổi bật, Lý Huỳnh được giới võ thuật Sài Gòn tôn vinh là một trong "Tứ Tú" (Bốn Ngôi sao võ thuật sáng nhất Nam kỳ), sánh vai cùng các danh sư Từ Thiện Hồ Văn Lành, Nguyễn Xuân Bình và Trần Xil, xác lập vị thế vững chắc trong làng võ thuật miền Nam trước 1975. Chiêu thức độc đáo và nổi tiếng nhất của ông là "Liên hoàn bát cước"—kỹ thuật tung người đá liên tiếp tám cú trên không trung.


Sự kiện chấn động châu Á và là điểm nổi bật nhất trong cuộc đời Lý Huỳnh chính là thách đấu với siêu sao hành động thế giới Lý Tiểu Long vào khoảng năm 1972. Sự tự tin vào khả năng thực chiến đã khiến Lý Huỳnh thẳng thắn tuyên bố thách đấu sau gợi ý từ một đạo diễn Hồng Kông. Quan điểm của ông rất rõ ràng: ông tự xem mình là một võ sĩ đấu đài chuyên nghiệp, trong khi Lý Tiểu Long chỉ là một võ sĩ màn ảnh, và việc thi đấu thực tế và biểu diễn trên phim là hai phạm trù khác biệt. Sự thách đấu này xuất phát từ lòng tự trọng của một võ sĩ chuyên nghiệp, nhanh chóng được báo chí Sài Gòn và Hồng Kông đăng tải. Tuy nhiên, trận đấu lịch sử này không bao giờ diễn ra do Lý Tiểu Long đột ngột qua đời không lâu sau đó.


Từ thập niên 1970, Lý Huỳnh chuyển hướng sang lĩnh vực điện ảnh và là một trong những võ sư Việt Nam tiên phong thành công trong việc đưa võ thuật thực chiến lên màn ảnh. Với ông, diễn xuất võ thuật không chỉ là kỹ thuật mà còn phải thể hiện được tâm lý và chiều sâu cảm xúc của nhân vật. Vai diễn bước ngoặt của ông là Đại tá Hoàng trong phim Cô Nhíp, đưa ông lên hàng ngôi sao. Ông tiếp tục góp mặt trong nhiều tác phẩm kinh điển như Mối tình đầu, Ông Hải Cũ, Hòn đất và Vùng gió xoáy.


Không chỉ là diễn viên, Lý Huỳnh còn là một nhà sản xuất và đạo diễn đầy tâm huyết. Hãng phim Lý Huỳnh do ông sáng lập đã sản xuất hơn 30 tác phẩm, trong đó có phim dã sử võ hiệp Tây Sơn hào kiệt (2010) lập kỷ lục về kinh phí. Hãng phim này cũng là hãng phim tư nhân đầu tiên tại Việt Nam mở rộng hợp tác quốc tế với các dự án điện ảnh cùng Hồng Kông, Đài Loan và Úc.


Lý Huỳnh qua đời năm 2020, để lại sự nghiệp nghệ thuật và võ thuật đồ sộ, được ghi nhận qua danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú (1993) và Nghệ sĩ Nhân dân (2012).

---

Nguồn: Tổng hợp

TRÒ CHUYỆN CUỐI TUẦN:

(Bài viết của một cựu chiến binh thành cổ, tham gia chiến đấu trực tiếp và may mắn trở về, và đến rạp chiếu phim, Bác Trương Công Lượng. 

Link fb https://www.facebook.com/share/p/1BALmPZJd9/)

---------



     Biết tôi chiến đấu 51 trên 81 ngày đêm ở Thành cổ Quảng Trị mùa hè 1972, con dâu mua tặng bố mẹ cặp vé Víp xem phim Mưa đỏ. Mặc dù người còn hơi mệt (do đang phải điều trị bệnh), tôi vẫn cố gắng cùng vợ tới rạp để xem Mưa đỏ nói, viết, và phản ánh những gì về đồng đội chúng tôi và cả chúng tôi nữa trong trận chiến khốc liệt ấy?


  Mưa đỏ, tác giả kịch bản của nhà văn Chu Lai. Ông là người lính trận, nhưng không phải là trận chiến Quảng Trị. Đạo diễn Mưa đỏ là Đặng Thái Huyền, thế hệ 8x, sinh ra sau trận chiến QT gần 29 năm. Ấy vậy mà họ đã dũng cảm dựng lên bộ phim truyện có thể nói là khốc liệt nhất trong lịch sử chiến tranh Việt Nam và nhân loại trong thế kỷ 20. 


♡ Đó là hình ảnh đồng đội chúng tôi chết đến 3 lần gần như phổ biến ở Thành cổ QT, (dù trong phim chỉ tái hiện 1 lần). Trúng đạn chết rồi, chưa kịp kéo xác xuống thì bom địch lại hất xác lên hàng rào dây kẽm gai, và cũng chưa kịp đưa xác xuống thì pháo địch lại xé ra thành nhiều mảnh vung vãi khắp chiến hào. 


♡ Đó là hình ảnh Tú bị thương nặng, được đưa lên bè để sang bờ Bắc, cũng chỉ tới giữa dòng thì pháo địch lại dìm anh xuống đáy sông. Không phải chỉ riêng Tú, mỗi đêm trong 81 ngày ấy có trên 200 thương binh được trở qua sông và không mấy ai sống sót trở về. 


♡ Đó là những cảnh thương binh đau đớn quằn quại, rên la kêu thét đến xé lòng vì không có thuốc và dụng cụ y tế cứu chữa trong Dinh tỉnh trưởng, đau đớn bất lực đến tột cùng của những người chứng kiến như chúng tôi, khi còn may mắn chưa bị thương nặng và còn sống. 


♡ Đó là cảnh nhảy múa điên dại của Sen trên chiến hào khi thần kinh anh không thể chịu đựng nổi sự tàn khốc của bom đạn và những cảnh tang thương chết đi chết lại của đồng đội mình mà hóa điên hóa dại. Hình ảnh của Sen là thật, nó thật cho đến tận bây giờ, sau 53 năm cuộc chiến. Anh bạn cùng làng tôi, cùng nhập ngũ một ngày với tôi, cùng ở đại đội 15, trung đoàn 95, sư đoàn 325 và cùng chiến đấu với tôi ở Thành cổ QT đến bây giờ vẫn bị di chứng như Sen. Tuy anh không điên dại nhưng hàng chục năm nay, lúc nào anh cũng sống hoang tưởng trong trận chiến ấy. Ngày nào cũng vài bận anh sắp xếp ba lô, buộc chặt treo lên vì chỉ sơ mưa nơi Thành cổ lại cuốn trôi ba lô của anh xuống sông Thạch Hãn. Chúng tôi đến thăm, anh chỉ cười hề hề như nụ cười của người lính trẻ hơn 50 năm trước, và không nhận ra ai cả. Tất cả chỉ ôm ghì lấy nhau trong nhạt nhòa nước mắt. Có những người như Sen. Có những người như anh bạn tôi. Và có không ít người như chúng tôi khi sống sót trở về sau cuộc chiến Thành cổ, nhiều đêm mất ngủ lại giật mình kinh hãi vì tiếng bom đạn gầm rít nơi Thành cổ năm ấy.


  Tất cả những cảnh ấy trong Mưa đỏ là có thật. Nó thật tới kinh ngạc với tôi. Nó đụng đến trái tim đã từng nhỏ máu, rồi "khô cằn, chai sạn" của tôi và những người lính đã từng chiến đấu ở Thành cổ. 

Và những hình ảnh ấy đã thật sự chạm tới trái tim của hàng triệu người Việt Nam ở nhiều lứa tuổi khi xem phim Mưa đỏ.

  Mưa đỏ dựng được cảnh có thật như nó đã xảy ra ở Thành cổ QT cách đây 53 năm trước là điều kỳ diệu của nhà văn - người lính trận Chu Lai và đạo diễn Đặng Thái Huyền - người dường như đã được người lính Thành cổ năm 1972 đầu thai lại !? Xin được cảm ơn tác giả kịch bản và đạo diễn tài ba đã mang lại cho chúng tôi những cảm xúc đặc biệt khi mình vừa là nhân vật trong trận chiến khốc liệt 1972, vừa là khán giả U80 của năm 2025.

  Trở lại phim Mưa đỏ, một số tình tiết ta và địch đánh giáp lá cà nhiều lần, rồi sự tỷ thí mang màu sắc kiếm hiệp giữa Cường và Quang, rồi cảnh bộ đội ta bị thiêu sống... là những hình ảnh TUY không có thật ở nơi Thành cổ NHƯNG nó lại là hình ảnh có thật ở chiến trường miền Nam thời đó. Việc hư cấu lãng mạn này là điều chấp nhận được khi nó là phim truyện, là tác phẩm nghệ thuật.


  Qua Mưa đỏ, tôi tâm niệm một điều, lịch sử phải như nó có. Không ai được quên lịch sử, càng không được phép lấy lịch sử để ngụy biện, để đánh đồng vàng thau. Sự hư cấu, lãng mạn là tố chất của tác phẩm văn học, là điều không thể thiếu để tác phầm văn học đến với độc giả, kể cả các tác phẩm nói về đề tài chiến tranh. Có được như Mưa đỏ, con cháu chúng ta mới nô nức đến rạp để chảy nước mắt khi biết được giá trị của hòa bình, của đôc lập tự do mà biết bao máu xương ông cha đã phải đổ xuống.

  Tuy vậy, Mưa đỏ mới chỉ phản ánh được phần nhỏ về sự khốc liệt của "Chảo lửa", của "Cối xay thịt" mà thôi: 360.000 tấn bom đạn  (tương đương 7 quả bom nguyên tử Mỹ ném xuống Hirosima) trong 81 ngày đêm ở Thành cổ QT mùa hè 1972. Chúng tôi mong muốn sẽ có bộ phim tương xứng hơn với sự khốc liệt của bom đạn, với sự quả cảm, ý chí quật cường và sự hy sinh vô bờ bến của bộ đội ta ở Thành cổ,  nơi có "Nghĩa trang sông", nơi chúng tôi muốn thắp hương cho đồng đội phải thắp trên cỏ, nơi hàng ngàn chiến sỹ nằm xuống không một nấm mộ. 

Có lẽ bộ phim ấy sẽ là:

  DÒNG SÔNG ĐỎ !

(Đã biên tập lại một số câu, từ, dấu câu và chính tả, mong bác Lượng thứ!)

---------

Ad #TrưởngThôn: Đến hôm nay, phim mưa đỏ đã đạt mốc chưa từng có: Doanh thu trên 700 tỷ đồng, và chỉ còn 2 ngày nữa phim sẽ rời rạp. Bản thân ad cũng đi xem 2 lần, cảm xúc vẫn dâng tràn.

Với riêng ad MƯA ĐỎ THỰC SỰ RẤT ĐÁNG XEM!

Nghệ sĩ Phùng Há

 Tổ nghề sống miền Nam: Thọ 99 tuổi, được 1 NSND cho cả căn nhà nhưng từ chối thẳng



Sự nghiệp lẫy lừng của của nữ nghệ sĩ cải lương đầu tiên được phong tặng NSND


NSND Phùng Há tên thật Trương Phụng Hảo, sinh năm 1911, là con thứ 6 trong một gia đình nghèo, đông anh em. Tuy không được đào tạo nhưng Phùng Há từ nhỏ đã bộc lộ đam mê và năng khiếu ca hát, diễn xuất.


Năm Phùng Há 9 tuổi thì cha bà qua đời. Vì hoàn cảnh khó khăn, Phùng Há phải nghỉ học để đi làm kiếm tiền nuôi gia đình. 13 tuổi, bà đi làm công trong một lò gạch để kiếm tiền.


Dù công việc vất vả nhưng giọng ca thiên phú của bà khi ấy đã lọt vào tai ông bầu Hai Cu của gánh hát Nam Đồng Ban cũ và được ông chú ý.


Năm 1924, ông bầu Hai Cu thành lập gánh hát Tái Đồng Ban và mời bà tham gia với vai trò đào chính để đóng cặp với kép chính Năm Châu. Ông cũng là người gợi ý bà sử dụng cái tên Phùng Há làm nghệ danh.


Thầy tuồng Nguyễn Công Mạnh, NSND Năm Châu và nhạc sĩ Tư Chơi là những người thầy đầu tiên của bà trong cuộc đời nghệ thuật.


Vai diễn đầu tiên đánh dấu cuộc đời hoạt động nghệ thuật của Phùng Há là vai Giả Thị trong vở cải lương Hoàng Phi Hổ quy Châu của soạn giả Nguyễn Công Mạnh. Sau đó là các vở Thôi Tử thí Tề Quân, Mổ tim Tỷ Can, Anh hùng náo Tam Môn Nhai của soạn giả Nguyễn Châu Thành; Khúc oan vô lượng; Tội của ai của soạn giả Tư Chơi. Thời gian này, bà đóng cặp với nghệ sĩ Năm Châu và được công chúng mến mộ.


Năm 1926, bà cùng các nghệ sĩ Năm Châu và Tư Chơi, Ba Du gia nhập gánh hát Trần Đắc của ông bầu Trần Đắc Nghĩa.


Một thời gian sau, Phùng Há đã lập được gánh hát riêng, làm bầu gánh khi mới 18 tuổi và lưu diễn khắp nơi, phổ biến nghệ thuật cải lương tới mọi ngõ ngách.


Như vậy, có thể thấy, NSND Phùng Há là người có đóng góp to lớn với nghệ thuật cải lương.


Không chỉ thành công diễn xuất, NSND Phùng Há còn là người thầy tài giỏi, có đạo đức chuẩn mực. Bà là giảng viên của Trường Quốc gia Âm nhạc và Kịch nghệ tại Sài Gòn. Với những đóng góp cho nghệ thuật, năm 1984, bà là nữ nghệ sĩ cải lương duy nhất được phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Nhân dân đợt đầu tiên.


NSND Phùng Há cũng là thầy của nhiều thế hệ nghệ sĩ danh tiếng như huyền thoại Thanh Nga, NSND Bạch Tuyết, NSƯT Kim Tử Long, NSƯT Diệu Hiền…


Bà cũng là người sáng lập ra Viện dưỡng lão nghệ sĩ tại quận 8 Sài Gòn, được mệnh danh là viện dưỡng lão độc nhất vô nhị tại Việt Nam, nơi cưu mang nhiều nghệ sĩ già neo đơn suốt 30 năm qua.


Đến giờ, NSND Phùng Há vẫn được coi vị Tổ nghề sống của cải lương Nam Bộ.


Được cho cả một căn nhà nhưng từ chối


Sinh thời, NSND Phùng Há là một người thầy tài ba và đức hạnh, đã đào tạo nhiều nghệ sĩ danh tiếng như Thanh Nga, NSNS Bạch Tuyết, NSƯT Diệu Hiền, NSƯT Kim Tử Long…


Bà được các học trò yêu quý, kính trọng. Trong đó, NSND Bạch Tuyết luôn lấy bà làm tấm gương để noi theo.


NSND Bạch Tuyết từng tiết lộ: "Tôi may mắn có được những người thầy tuyệt vời là ba Năm Châu, má bảy Phùng Há. Má Phùng Há rất tuyệt vời, má luôn tự nhận không có học nhưng sống còn hơn một nhà bác học.


Cách sống của má Phùng Há là không cần giải thích, người ta chửi má ầm ầm cũng mặc kệ. Thậm chí, có người nói lại đích danh với má Phùng Há là ai chửi má, thì má chỉ bảo: "Thôi kệ nó, nó vô minh thì tội phước, mình tha nó đi, mai mốt nó khổ mình cứu cũng không được.


Lúc đó, má Phùng Há sống trong chùa Nghệ sĩ, tôi đi hát có tiền mua được một căn nhà mới to đẹp ở trong khu đô thị mới. Tôi dẫn má Phùng Há tới căn nhà đó và bảo má cứ ở đây cho sướng, con tặng căn nhà này cho má rồi con kiếm người tới lo cho má.


Má Phùng Há đi tới đi lui một hồi rồi bảo tôi: "Làm đào hát gian truân lắm con, ngày nay không biết ngày mai ra sao. Coi như má nhận của con rồi, con giữ lại làm của phòng thân. Má ở trong chùa Nghệ sĩ cũng an tâm rồi vì má cũng bỏ tiền hùn với mấy anh chị khác cất ngôi chùa này".

Danh Ca Hoạ Mi kiếm sống ở đất người

 Nữ hoàng ảnh lịch phải sang Pháp làm bánh mì kiếm sống, nói một điều không ai biết



Mới đây, chương trình Chuyện tối cùng sao đã lên sóng với sự tham gia của danh ca Họa Mi. Tại chương trình tuần này, nữ danh ca chia sẻ về hành trình thăng trầm 50 năm ca hát của mình khi phải mưu sinh tại Pháp.


Bà nói: “Có những điều trong cuộc đời, mình không muốn chọn nhưng vì hoàn cảnh bắt buộc phải chọn. Tôi từng có giai đoạn gặp biến cố trong những năm tháng bươn chải ở đất khách.


Năm 1988, khi sang Pháp định cư, tôi bắt đầu một cuộc sống mới, thầm lặng và nhiều hy sinh.


Để vẹn tròn, tôi phải chọn giữa sự nghiệp và gia đình. Tôi đã chọn gia đình là ưu tiên và quyết định từ bỏ hào quang sân khấu ở thời kỳ đỉnh cao để chăm lo cho tổ ấm nơi đất khách.


Khi gia đình đoàn tụ, tôi quyết định ngừng ca hát để toàn tâm chăm lo. Chỉ thỉnh thoảng cuối tuần tôi mới nhận show, nhưng cũng không dám đi nhiều. Tôi phải đi làm bánh mì bươn chải, mưu sinh, nuôi chồng con.


Tôi là người phụ nữ Việt Nam duy nhất làm nghề làm bánh mì tại Pháp, một công việc vốn thường dành cho đàn ông vì tính chất nặng nhọc.


Làm bánh mì Pháp không dễ, nhưng tôi có quyết tâm và một chút khiếu nữa. Tôi làm để nuôi bản thân và các con, chứ không dám mơ gì xa hơn”.


Về chặng đường âm nhạc, danh ca Họa Mi không giấu được xúc động khi nhắc đến cố nhạc sĩ Lam Phương, người đã sáng tác riêng cho bà ca khúc Em đi rồi vào năm 1988 tại Paris.


Bà nói: “Tôi chưa từng gặp anh Lam Phương, chỉ biết tên thôi vì lúc đó tôi còn trẻ, anh ấy thì đã nổi tiếng rồi. Nhưng một dịp vô tình ở Paris, anh đã viết ca khúc đó để nói về hoàn cảnh gia đình của tôi. Và bài hát đó được khán giả yêu mến đến tận bây giờ”.


Danh ca Họa Mi tên thật là Trương Thị Mỹ, sinh năm 1955. Bà bắt đầu sự nghiệp ca hát từ khi còn rất trẻ và nhanh chóng ghi dấu ấn với giọng hát cao vút, giàu cảm xúc. Nữ danh ca được biết đến qua nhiều ca khúc trữ tình nổi tiếng của các nhạc sĩ như Hoàng Thi Thơ, Lam Phương, Khánh Băng…


Ở thời kỳ vàng son, Họa Mi từng là gương mặt quảng cáo và ảnh lịch quen thuộc tại khắp các gia đình Việt Nam. Bà được gọi là nữ hoàng ảnh lịch. Về danh xưng này, nữ danh ca nói: “Tôi rất hạnh phúc và hãnh diện khi đi đâu cũng thấy ảnh mình, được khán giả nhận ra, khen ngợi đó là một kỷ niệm đẹp.


Sau gần 30 năm gián đoạn sự nghiệp ca hát, tôi chính thức trở lại khi vừa tròn 60 tuổi. Ba thập kỷ, một phần ba đời người, đủ để người ta ngỡ rằng sẽ không còn cơ hội được nghe lại tiếng hát của tôi. Thế nhưng, tôi đã trở lại, mang theo những ca khúc đong đầy cảm xúc và hoài niệm, để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người yêu nhạc.


Hiện tại, tôi đã bước sang cột mốc 50 năm sự nghiệp. Dù không còn hoạt động sôi nổi như thời trẻ, nhưng tôi vẫn luôn hào hứng và tận tâm vào mỗi lần xuất hiện trên sân khấu.


Giờ tôi  không còn trẻ như các bạn nữa. Nhưng mỗi lần được lên truyền hình, được hát cho khán giả là một niềm vui lớn. Tôi xem đó là lời tri ân vì khán giả vẫn nhớ, vẫn yêu thương mình”.

Xót xa phận đời

 Xót xa cho cuộc đời của một người bạn nghệ sĩ đã một thời đứng chung sân khấu tôi...Đã hơn 30 năm rồi sao em vẫn còn lang thang ngược xuôi trên phố Bolsa mỗi ngày , trời mưa hay nắng , lạnh hay nóng,  mọi người vẫn thấy bóng dáng quen thuộc của em lê bước chân trên từng góc phố, không bạn bè , không người thân! Anh chị  em nghệ sĩ trong vùng rất nhiều người quan tâm đến em mà không biết  cách nào tốt hơn giúp đở...chỉ thỉnh thoảng  ghé dúi cho em chút đỉnh...Buồn và đau lòng quá mà không biết làm gì hơn cho một người bạn cũ...

    Tôi hỏi bạn " Còn nhớ tui là ai không? " , she trả lời tỉnh bơ " TN chứ ai?" . Tôi nghĩ là trí nhớ của her chắc cũng tuỳ theo lúc. Dear God, please help her in any way you possibly can